|
Trăng đang sáng giữa cảnh trời nguy biến
Trăng hùng hồn hiển hiện giữa rừng đêm
Trăng lung linh huyền ảo chiếu bên thềm
Trăng đạo lý xóa tan niềm hư dã.
Ánh sáng về đây, mơn man hoa lá,
Không gian huyền diệu, gió lướt đường tơ.
Trăng ở đây, là đã ở bao giờ
Ánh sáng ấy là gì không thay biến.
Mênh mông quá! Mùa trăng vàng Lộc Uyển
Bước chân đầu của tri giác Năng Nhân.
Ôi cao sang và sáng lạn vô ngần
Ta xin nguyện muôn đời trăng chiếu cố.
Đừng để ta đi vào trong biển khổ,
Cho tâm hồn phải chịu kiếp đau thương.
Sống ở đây mà hồn mộng mười phương,
Theo ánh sáng của trăng vàng muôn nẻo.
Trăng hỡi! đừng để hoa lòng khô héo.
Cho mầm non tàn rụi giữa chiều đông.
Hãy sáng lên! Trăng hỡi, khắp mênh mông,
Cho nhân loại bớt chìm trong u tối...
|