|
Đêm tối quá! Trần gian mù mịt lắm,
Sương mù rơi theo những đợt mây sa
Chuông chùa rơi trong chầm chậm ngân nga,
Để cảnh tỉnh muôn người không lý tưởng
Trong đêm tối, thuyền ai xuôi lạc hướng
Đi mê man trong bể khổ mơ màng?
Quay về đây? Đầy ánh sáng huy hoàng
Muôn thế hệ vẫn còn tươi rực rỡ!
Về đây thôi! Thuyền ơi! đừng e sợ
Không phong ba, không bão táp, lo gì
Đừng đi sâu trong bể khổ, cuồng si.
Gió đau khổ đưa về nơi lạc lối.
Sóng vô minh khơi ngòi muôn tội lỗi
Sinh linh ôi! Gội chi bến mê lầm.
Quay về đây, núp dưới bóng Từ nhân
Để xa hết phiền lao và nghiệp chướng...
Về đây! Quỳ dưới chân trời vô thượng
Đây, cố hương sung sướng đã không lường.
Đi làm chi lặn lội giữa tha phương
Không kiếm được một tình thương chân thật.
|