Là Phật Tử, bao giờ cũng quan sát,
Không để lòng theo dõi nơi danh ngôn.
Các pháp chuyển đi theo ngày tháng mất,
Mê say chi cảnh vật chẳng trường tồn?
Hãy mở mắt nhìn sâu, và nhìn rộng,
Trong thâm tâm mà thấy rõ xa vời!
Có nghĩa gì đâu, kiếp người lạc thú?
Chiếc thân tàn nào khác cánh hoa rơi...
Từ vô thỉ đến nay dày chấp trước,
Nghiệp nhân lành chưa gieo sẵn trong tâm.
Bao chủng tử Mê Lầm chưa trừ được,
Nên sinh linh chịu mãi kiếp thăng trầm.
Đừng đuổi nữa! Chạy theo chi ảo ảnh,
Cho suốt đời lao nhọc lắm đau thương,
Quán sát kỹ: Đây, hào quang lấp lánh,
Bản thể xưa hiển hiện cảnh Chân Thường.