Không gian thầm lặng về đêm tối
Lòng bỗng reo vui sáng mọi đường
Mười bốn, đêm nay người sám hối
Cho lòng muôn kiếp ngát thơm hương
Cửa sổ tâm linh vừa rộng mở
Hằng hà sa số ánh trăng trong
Nhân sinh mấy thuở còn thương nhớ
Thanh thoát làm sao nhẹ cõi lòng
Mây gió đùa nhau tự độ nào
Chuông vàng thức tỉnh chuyện chiêm bao
Thế nhân còn vướng dòng sinh tử
Sáu nẻo luân hồi, biết nói sao
Mười bốn trăng về đã sáng chưa
Bóng đen tiêu mất tự bao giờ
Đêm nay trăng sáng như lòng vậy
An ủi trần gian một suối thơ
Lời kinh uyển chuyển rung lòng đất
Vũ trụ thầm xây một cuộc đời:
Thế giới ba ngàn quỳ lạy Phật
Những đêm Mười Bốn rộn vui tươi
Ôm ấp xa xưa hình ảnh cũ
Cho đêm Mười Bốn mãi còn nguyên
Người ơi, cùng với trăng đoàn tụ
Ánh sáng chân như lắng não phiền
Đông Kỷ Hợi 1959