Hàng triệu nghìn nhân loại
Xôn xao giữa chợ đời
Không gian dài rộng mãi
Lạc lõng quá, hồn ơi
Tại sao ta bơ vơ
Khi nhân gian rộn rịp
Khi loài người nối tiếp
Linh động như bài thơ
Vũ trụ hồn thăm thẳm
Đóng kín từ sơ sinh
Mơ màng theo năm tháng
Luôn luôn vẫn một mình
Trong đêm vắng kêu vang
Tiếng vọng khắp xóm làng
Ai biết kêu gì nhỉ
Trên trời mây lang thang
Bình minh nhìn xa xăm
Tìm đâu ánh trăng rằm
Soi nẽo đường nhân thế
Thanh bình hằng triệu năm
Đường đi sao vắng tanh
Nào ai kẻ đồng hành
Ôi, bóng người nhỏ bé
Ôm trọn khoảng trời xanh
Ngày xưa mơ cố quận
Tâm tư khổ vô cùng
Ngày nay vừa định hướng
Cánh bườm vượt biển đông
Thế giới là con đường
Đi lên cao đầy dốc
Ai đi tìm quê hương?
-Kẻ lữ hành cô độc
Con chim trắng độc hành
Giữa biển xanh trời xanh
Hoa hồng vừa hé nở
Hai tay dâng chân thành
Một mình và một bóng
Vung cánh bay vào đời
Đất trời đang trông ngóng
Hiên ngang bóng mặt trời
Thì gian đi về đâu
Trăng sao đầy nhiệm mầu
Tâm linh rời bến mộng
Yên lặng nhìn đêm thâu.
Để nhớ một người đi Hoa Kỳ du học từ Haneda đêm 20-8-1962