Gương sáng đầu xuân soi quá khứ
Sáu mươi tuổi chí có già không
Bình minh nắng dậy cười sinh tử
Khi biết thị phi như đóa hồng
Thiền tọa bao đêm mờ dĩ vãng
Xuân về bỗng ngộ kiếp phù du
Giận mình chưa biết quên ngày tháng
Gót mộng trăm năm xóa mịt mù
Vũ trụ phiêu lưu chân đạo sĩ
Càn khôn mòn lối bước thong dong
Trên môi tự tại đầy hoan hỉ
Nghe cả hồn vui, rộn cả lòng
Mây trắng mượn về thăm nước Việt
Chùa xưa còn giữ nét rêu phong
Chuông xưa còn vọng trong tha thiết
Nhớ mãi muôn đời nợ núi sông
Chuỗi hạt lên hương bừng ánh sáng
Rạng ngời tâm sự thoáng bay qua
Giao thừa là phút vui vô tận
Tuổi chẳn sáu mươi mắt chẳng lòa.